Tóc thầy

Tóc thầy

Tóc thầy bạc trắng như mây

Đan nhau từng sợi những ngày nắng sương

Đâu là sợi nhớ, sợi thương

Sợi nào bụi phấn học đường vương bay

Sợi nào là của riêng thầy

Tháng năm bươn trải, đêm dày nghĩ suy

Tóc thầy vẫn cứ xanh rì

Lời thầy tô đậm vệt đi chân trời

Em nghe như nuốt từng lời

Con tim, nhịp đập gọi mời yêu thương!

 

Cái ngày chia lửa chiến trường

Thầy đi, em cũng lên đường theo chân

Thế rồi đại thắng mùa Xuân

Trở về trường cũ gieo mầm, trồng cây

Gian truân cuộc sống vơi đầy

Về chăm chút trẻ, men say trồng người!

 

Rêu phong trường cũ lâu rồi

Nẻo xưa trở lại thầy tôi đã già

Vẫn phong độ, vẫn mặn mà

Vẫn đôi mắt ấy, sáng hòa niềm tin

Một trời trọn nghĩa, vẹn tình

Tóc thầy bạc trắng nghiêng che cho đời. 


Theo Tạp chí Giáo dục Thủ đô 

Bình luận :